Đụ con đĩ minh phương bướm khít nhiều nước thật, nói với Liễu: – Về ở với chị thôi! Chúng mình chăm sóc đứa bé, Phang con đĩ minh phương bướm khít lông đen xì nó là con chị và… thì cũng là con em… có được không? Liễu sáng mắt ra, một ý tưởng bùng nổ trong đầu nàng, bản thân Liễu giống như cuối cùng đã tìm ra được một điều mà nàng không biết không nghĩ là sẽ có. Liễu bật thốt ngay khi Thu Hương vừa mới hỏi xong: – Được chứ! Đúng! Đúng! Thì ra là vậy… sao em không nghĩ ra sớm hơn nhỉ! Đúng vậy… đúng vậy… con chị cũng là con em… mà con em… cũng là con chị… Hi hi… đúng rồi… Liễu như một đứa trẻ